NƯỚC GỢN SÔNG ĐÀ CON CÁ NHẢY

     
Nước gợn sông Đà con cá dancing Mây trùm non tản cánh diều bay.Tản Đà là cây bút danh trong phòng thơ Nguyễn tương khắc Hiếu, được ghép thương hiệu núi Tản (núi Tản Viên hay còn được gọi là núi ba Vì) và sông Đà, nằm trong địa phận đánh Tây cũ, quê nhà của tác giả. Bên trên văn đàn đầu nạm kỉ XX tiếng tăm của Tản Đà nổi lên như một hiện tượng lạ đột xuất, dồi dào năng lực sáng tạo. Ông đã đem đến cho thi ca vn một sức sống mới, một xác định cho sự đổi mới mạnh mẽ cuả trào lưu giữ thơ mới lúc đó với mãi vĩnh cửu này.

Bạn đang xem: Nước gợn sông đà con cá nhảy


Trong toàn cảnh xã hội việt nam nửa Tây nửa ta, thơ Tản Đà phản chiếu sự bất bình trước làng mạc hội rối ren, ngột ngạt, đồng thời biểu hiện một hồn thơ vừa bay bướm vừa phóng khoáng trong trái tim đa tình của bạn nghệ sĩ.Thoát è lên trăng là chủ đề của bài bác thơ mong mỏi làm thằng Cuội in thứ nhất trong công trình Khối tình con vào khoảng thời gian 1917. Trải qua bài thơ, tác giả thể hiện khát vọng được giải thoát ra khỏi cõi đời ô uế đương thời để đến với một nuốm giới đẹp tươi tự do. Bài xích thơ đã biểu lộ nét đặc trưng về phong cách thơ Tản Đà, điều mà người ta quen gọi lãng mạn phong tình cùng “ngông”.Muốn làm cho thằng Cuội được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú của thơ Đường, niêm quy định rõ ràng, đôi ý đối thanh khôn cùng chuẩn, giọng điệu chung của bài thơ miêu tả tâm tình khẩn thiết của thi sĩ. Tức thì ở hai câu đề:Đêm thu ai oán lắm chị Hằng ơi Trần ráng em nay ngán nửa rồi.Đã bộc bạch tâm trạng của nhà thơ trong đêm thu trăng sáng. Thi sĩ một mình than phiền với vẻ đẹp kì ảo của cảnh vật nhưng cũng ko khoả đậy được nỗi bi tráng canh cánh vào lòng. Nhà thơ bất bình trước thực tại làng hội đen tôi bế tắc. Cuộc sống ngột ngạt tù túng túng, bế tắc làm sao hấp phụ được một trọng tâm hồn khoáng đạt yêu tự do thoải mái như Tản Đà? Trái tim muốn cất cánh bay xa, nhưng mà đi đâu khi xã hội thực dân phong kiến đương thời như một đơn vị tù bự giam hãm bé người. Để gián đoạn hẳn cùng với cõi tù trần thế lắm nhiễu nhương, bi quan khổ thi sĩ đã chọn mặt trăng, một vị trí tuyệt vời và hoàn toàn tĩnh lặng nhằm tha hồ thanh minh tâm sự.Nhà thơ call trăng là chị Hằng xưng em nghe bắt đầu êm ái và dịu ngọt làm sao! giả dụ chị Hằng nghe được có lẽ rằng cũng xao xuyến, bồi hồi bởi giọng điệu tha thiết trong phòng thơ khi ướm hỏi gồm kẻ nào ngán đời đang trôn lên cõi tiên trước mình:Cung quế vẫn ai ngồi kia chửa?Rồi mới khẩn khoản thỉnh cầu:Cành nhiều xin chị nói lẽn chơi.

Xem thêm: Cỏ Nhung Nhật Giá Bao Nhiêu, Nhà Vườn Bán Cỏ Nhung Nhật Tphcm

Dường như công ty thơ mong muôn quay trở về làm trẻ con như thuở nào để cứ mồi tối Trung Thu rước đèn, phá cỗ trông trăng, lại thi nhau search cây đa, chú cuội và thầm ước muốn được chị Hằng “nhắc lên chơi” để vui vọc thoả say mê với trăng sao, mây gió. Ước trở lại tuổi thơ dại hồn nhiên trong sạch là để giũ sạch những vết bụi trần, gỡ bỏ ngoài tai kế bên mắt “những điều bắt gặp mà buồn bã lòng” trong veo nửa đời người. Bỗng dưng chốc đơn vị thơ quay lại với tuổi thơ cùng với giọng điệu nũng nịu, tha thiết lời thỉnh nguyện đặc biệt quan trọng có một không hai này. Cảnh cùng tình trong hai câu đề là nỗi bi thương thấm thìa tuy nhiên giọng điệu lại lộ ra nét hóm hỉnh.Nếu sinh sống câu thực, nỗi buồn chỉ với phảng phất thì cho đến hai câu luận niềm vui được thể hiện khá rõ khi bên thơ tưởng tượng mình đã sông cùng tiên nữ Hằng Nga sinh sống trong cung trăng:Có bầu có bạn can chi tủi Cùng gió cùng mây thế new vui.Nhà thơ ý muốn làm thằng cuội để giải thoát nỗi bi ai tích tụ bấy lâu nay. Sông bên trên cung trăng thi sĩ vừa thoát ra khỏi cảnh đục vào của chốn nhân gian, vừa tán đồng thú tiêu dao được bầu các bạn “cùng mây thuộc gió”. Nhưng lại thích nhất vẫn là được kề vai đồng hành với người đẹp Hằng Nga để thuộc tựa vai nhau quan sát ngắm trần thế ngạo nghễ:Rồi cứ tưng năm rằm tháng tám Tựa nhau trông xuống trần thế cười.

Xem thêm: Cách Nấu Canh Rong Biển Với Thịt Bò Nóng Hổi Cho Bữa Cơm Ngày Lạnh

Tâm trạng đơn vị thơ khi sẽ thoát tục lên tiên, nhìn xuống trần thế thấy nhân loại thật nhỏ tuổi bé, chật chội, tù bí với đủ số đông chuyện nực cười. Nhà thơ muôn được thành tiên để cười cợt vào thói tất bật danh lợi với cảnh toan lo miếng cơm trắng manh áo chật vật của kiếp bạn nơi trần thế.Hai câu luận giống hệt như một lời từ nhủ: “Có bầu có chúng ta can chi tủi” thì chiếc cười ở chỗ này đã nhảy lên thành tiếng. “Tựa nhau trông xuống thế gian cười”. Sau chuỗi cười dài ấy, thi sĩ trường đoản cú cõi mộng về bên cõi thực thì nỗi ai oán lại đầy ắp trái tim; ao ước được lên tiên chỉ là niềm vui tinh thần để được tự do của Tản Đà. Nó là ảo giác là ước mong ám hình ảnh bởi công ty thơ trong cả đời nên sông trong thực tế phũ phàng. Bài bác thơ không khiến ra cảm hứng bi quan, yếu cố gắng mà gợi lên nỗi bi quan man mác, thúc đẩy người đọc mang lại với từ bỏ do, đến với phần đông gì xinh xắn nhất hoàn mỹ nhất.Muốn có tác dụng thằng cuội là bài xích thơ khá tiêu biểu cho hồn thơ Tản Đà, một công ty thơ danh tiếng là “ngông”. Cùng thời với ông với muộn rộng một chút, Chế Lan Viên tìm tới “Điêu tàn”, đổ nát sống đơn độc với vượt khứ nhức thương; còn Xuân Diệu đam mê với tình yêu song lứa; Huy Cận giấu mình vào “Vũ trụ ca”, Vũ Hoàng Chương triền miên với thơ “Say”,... Thì Tản Đà lại xin chị Hằng mang đến trôn lên cung Quảng để vui thú với cõi tiên.Tản Đà “ngông” bởi muôn dược làm các bạn với Hằng Nga, với gió, với mây cùng được thành tri kỉ tri kỉ cùng với chị Hằng. Trong thôn hội thối nát đương thời bao kẻ vì ham chữ “danh” với chữ “lợi” mà đánh mất hết nhân cách, bên thơ “ngông” của họ muốn bay tục để giữ mình được vào sạch, để hướng về một sự tự do cao cả. Đó là chiếc trái khoáy xứng đáng quý xứng đáng trân trọng về nhân phương pháp của thi sĩ.Bài thơ ý muốn làm thằng Cuội giỏi về văn bản ý nghĩa, lạ mắt về sáng chế nghệ thuật. Nó tiêu biểu cho phong thái tài hoa của nhà thơ núi Tản sông Đà. Bài xích thơ được dệt lên bằng bút pháp lãng mạn bằng trái tim nhân hậu của phòng thơ. Mặc dù được viết theo thể thơ Đường chính sách nhưng đơn vị thơ vẫn cảm giác được nét tự nhiên của bài thơ, đồng thời bài thơ còn phảng phất âm hưởng của ca dao dân ca như một sự Việt hoá thành công.Đọc muốn làm thằng Cuội, bọn họ thấy hiện hữu lên một nỗi bã trước toàn cảnh thực trên của thôn hội đương thời. Bên thơ muôn bay li khỏi hiện tại thực đen tối băng mộng tưởng. Đây là giấc mộng táo khuyết bạo, phù hợp với tính bí quyết của con tín đồ nhà thơ. Nỗi ai oán của Tản Đà không tạm dừng ở nỗi bi tráng thời cầm của riêng ai mà là nỗi bi thương cho thời đại, cho viễn cảnh của làng hội, cho trung khu trạng bình thường của tầng lớp tri thức, nghệ sỹ trong xóm hội thời bấy giờ.